Bạn đang tìm TẬP thơ Phật giáo ngắn gọn, sâu sắc, mang triết lí nhân sinh hãy để Imperia River View gợi ý cho bạn qua bài viết TẬP thơ Phật giáo ngắn gọn, sâu sắc, mang triết lí nhân sinh mới nhất 2023 nhé.
Xu hướng tháng 4/2023 # Top Những bài thơ phật giáo hay đầy triết lý nhân sinh # Top 12 con giáp
Các bạn đang xem bài viết được cập nhật mới nhất Top Những Bài Thơ Phật Giáo Hay Nhất, Đầy Triết Lý Nhân Sinh trên website Kovit.edu.vn. Chúng tôi hy vọng rằng thông tin chúng tôi đã chia sẻ là hữu ích cho bạn. Nếu nội dung hay và ý nghĩa hãy chia sẻ cho bạn bè và luôn theo dõi ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất nhé.
nội dung
Đạo Phật luôn hướng con người đến điều tốt đẹp, giải thoát con người khỏi những mê muội của cuộc đời, đạo Phật có tác dụng giáo dục, rèn luyện chúng sinh về mặt đạo đức và tâm hồn. Những bài thơ Phật giáo hay cũng “nhuốm” màu này.
Tôi muốn dành tất cả sự chân thành của mìnhCống hiến một đời người cho thế giới nàyTôi muốn làm điều gì đó tốt đẹp Giúp thế giới tốt đẹp hơn mỗi ngày
Không nên đố kỵ và oán hận Giữ tâm vững vàng không bỏ cuộc Hãy tinh tấn chiến đấu hết mình Cầu cho nhân loại không hận thù nhau.
Nay và mai sau, Cầu cho chúng sanh còn ác sớm được hiền, Cầu cho gần xa đều được an vui, gia đình ấm no
Mong đời thêm đạo làm lợi người trọn niềm tin yêu. Cầu mong thành công ít nhiều trong việc cho đời những điều bình dị
Mong mọi người đừng quá thờ ơ. Đừng lạnh lùng thờ ơ
Nguyện cho tâm thanh tịnh không sầu, không sân, không khổ, nguyện cho Phật pháp vi diệu trường tồn thế gian và đi vào lòng người
Nguyện truyền pháp không biếng nhác. Sống trong chánh niệm đẹp đẽ của thiền môn. Mong thế giới được bình yên. Mọi nơi, mọi nơi, mọi miền đều hạnh phúc.
Thầy ơi, tập có khó không ạ? Bát Chánh Đạo này là huyễn, nó phải phát sinh bất kể Chánh Kiến. Tất cả đều do ý chí. Giải pháp là Chánh Tư duy, hết lòng quan tâm đến lương tâm của mình. Để hiểu rõ tình hình, Chánh ngữ phải đúng hoàn cảnh Như trên, chánh ngữ không khác biệt, không khác biệt giữa công việc khó khăn, vì vậy người chân chính muốn được điểm mười Nghề nghiệp đúng đắn tạo ra một làn sóng phước lành song song (Hành động đúng đắn) Dũng cảm, ngăn ác Ý muốn có đủ chánh tinh tấn Ngăn ác khó hơn làm thiện khi chú phải hành, chánh niệm nên ăn chay, diệt trừ tam độc mới hay chính mình.
bài 3
Đừng ham tiền của người ta. Suốt đời QUÊN cha mẹ, vì con cái. Có nhiều người trên đời tuy còn con mà lòng vẫn gian dối, lòng tham hủy hoại, danh chưa xem, đã thấy rõ người ác.
Biết ơn chẳng lo báo hiếu Hơn tình gắn bó keo sơn SINH phản bội giận người trên. Người trưởng thành có một đường cong học tập dài. Hãy dấn thân thực hành điều lành, TÍN sâu, rèn luyện thêm tài năng. Nhớ làm việc thiện hằng ngày
Quý hơn ngàn tấm lụa đào Sáng hơn trăm ngàn vì sao trên trời Là tình mẹ, như biển cả Nảy nở mãi, thương con muôn đời Từ thuở ấu thơ đến lúc trưởng thành Tôi không kịp báo đáp mười ơn sâu dày, tìm bây giờ tìm trước hình ảnh khói bay, trằn trọc, nước mắt cay cay, dừng lại: sinh tử quay về tam bảo, công dụng, phước báo, hồi hướng đồng hoàn vũ, nguyện Mẫu Từ, chứng giám cho được tấm lòng của con và cháu của họ.
Chúa sơn lâm tìm được đối thủ vừa vui vừa sảng. Đối thủ luôn ẩn nấp. Ẩn trong cơ thể và chờ mùi tỏa ra. Phải thật khéo léo mới chinh phục được nó. Pháp đối sách nhìn xa nhìn gần, ngộ phá tham sân si, đối thủ của mình tẻ nhạt không màng.
Anh cho em tất cả, hết đời xanh, tất cả tình yêu ngọt ngào, rộng hơn cả biển trời.
Mẹ là ngọn gió mát lành, là cây tiên hiền, là nhành Thùy Dương, mẹ là hoa, mẹ là hương thơm, mẹ là cội nguồn, là tình yêu diệu kỳ.
Mẹ ru con ngủ bằng câu hát êm dịu: Gió thu mẹ ru con ngủ… Năm đêm sau, con thức đủ năm năm…
Giữa dòng đời hối hả, dừng lại một phút, lòng thanh thản, tâm hồn thanh thản và hạnh phúc tức thì!
Đời người chìm trong cay đắng. Dốt thì biết tỉnh. Tùy thuộc vào Pháp diệu. Tu tâm sửa tính ngày sau bình an.
Sự thật phải học, việc dân gian, đừng đâm thọc hai bên. Hãy cố gắng cẩn thận, cẩn thận và kéo dài mãi mãi. Bạn không thể lấy lại phiếu bầu của mình!
Một giọng nói đúng đắn vang vọng mãi, một giọng nói tục tĩu đã ghi vào sử sách, cái lưỡi dẻo mềm, cách ăn nói nhẹ nhàng Không cộc cằn, cộc cằn hay chửi thề
Đời ác cũng do lưỡi, càng thích ăn ngon nói dày, nói năng như lửa khiến bao người khác phải sa ngã.
Bây giờ tôi khuyên bạn hãy bắt buộc toàn thân, tâm trí, tinh thần và bản chất của bạn phải hoàn hảo. Nếm lời dạy mới thanh cao, con đường giải thoát mới mong hướng tới.
Vào thời khắc giao thừa sắp đến, các bạn cùng nhau phát nguyện tinh tấn tu tập. Mười việc thiện, xin trọn vẹn lòng từ bi, hỷ xả, luôn vì nhau. Cầu chư Phật chứng minh năm mới thuận hòa. Người bỏ ác, sống theo chánh pháp, gia đình hạnh phúc.
Hãy nhớ lời Đức Phật năm xưa: Cho con một chỗ đứng vững vàng Nếu con không tu hành, nay con đã thành Phật. Bạn sẽ trở nên bận rộn. bạn sẽ trở nên giống tôi Nghiệp chướng này đến từ ý muốn của bạn. Trí tuệ không tà khí Cuộc sống có thể trả hoặc mượn Phước lành, nhưng vận đủ lớn thì vội đến Tà Là nơi tăm tối, gieo nhân nào, sẽ đơm hoa kết trái Khát vọng về tương lai Như tâm, càng ngày càng gần, quả đất là mẹ, không khí là cha, cho ta hơi thở hít vào thở ra cho đến khi hơi thở rì rào, tâm không mê mờ mới là chân tu.
Thời gian tính lại sổ đời, Đời người trôi nổi, Vận rủi, vận rủi, phúc lộc sớm đổi chiều, Hận tình thế, ngày thịnh rồi suy
Thoáng chốc đã qua Biển sóng thức dậy Lòng nặng trĩu Thu héo gió đông về Ai chung tâm tư?
Giàu có, bận bịu, hư hỏng, trắng tay, danh lợi hơn thua hai chữ, giàu nghèo lăn thân nghèo chạy theo đồng tiền
Xuân xanh bao ưu phiền Gặp khi tóc điểm an nhàn mong cầuCuối đường sanh tử về đâu ?Linh hồn thanh thảnh thơi buồn lắng …
Thời oanh liệt vua Hùng khởi nước Đến trời nam có được vinh quangTên người ghi sử vàngĐắp đất nước mong ng àn khó khan
Tìm lại sử Hồng Bàng thời LạcNước Văn Lang ghi khắc muôn đờiHoang sơ khai phá cõi trờiPhong Châu Phú Thọ đất thời tổ ta
Hùng Vương trước tạo ra bờ cõiĐến Hùng Hiền tiếp nối giang sơnHùng Lân Hùng Việp cháu conHùng Hy tiếng gọi vẫn còn đế sau
Đời thứ sáu vua trao việc nướcHùng Chiêu về nối bước Hùng HuyHùng Vỹ Hùng Định thế uyVăn Lang lớn mạnh Hùng Hy đế mười
Đến Trinh – Võ không lười thế sựCùng Việt – Anh cố giữ Hồng BàngHùng Triều Hùng Tạo Văn LangNghị Duệ đời cuối sử vàng kết đây
Mười tám đời dựng xây đất nướcCho Vương Hùng mãi được khắc ghiNhớ ngày con cháu ân chiMồng mười âm lịch phải đi viếng Hùng
Tuy lịch sử không cùng người viếtNhưng đất ta nước Việt bao đờiHùng anh đứng vững giữa trờiĐổ bao xương máu ơn thời phải ghi.
Lòng thành kính Phật từ biTrong tâm có Phật niệm câu Di ĐàThành tâm, chánh niệm nơi nơiHoa sen tươi tốt nhà nhà an vui.
Đời là cõi tạm trần gianĐạo là bến giác từ quang nhiệm màuĐời là tạo sóng ba đàoĐạo là hỷ xả dạt dào từ biĐời là oan trái thị phiĐạo là chân lý bất di bất dờiĐời là bể khổ tơi bờiĐạo là Bát Nhã thuyền rời bến mêĐời là bình phẩm khen chêĐạo là khiêm tốn chẳng hề lợi danhĐời là tranh chấp phân tranhĐạo là thanh tịnh thiện hành tu tâmĐời là thế sự oái oămĐạo là chánh pháp thậm thâm diệu kỳ
Đạo – Đời hai chữ khắc ghiDung hòa hợp lại còn gì lành thayTốt đời đẹp đạo dựng xâyThường Lạc Ngã Tịnh chắp tay Di Đà.
Kính lạy Phật Pháp Tăng Tam BảoGiờ phút này con thư thái, thảnh thơiMột giấc ngủ yên bình không mộng mịNiệm an lành, hạnh phúc cả thân tâm
Nguyện Bồ Tát Quán Âm – giúp con tình thương lớnNguyện Phật Di Đà – thường đến hộ trì conNguyện Phật Dược Sư – giúp tiêu trừ tật bệnhNguyện Phật Di Lặc – cười hỷ xả bao dungNguyện Phật Thích Ca – khai mở đường giác ngộNguyện Bồ Tát Phổ Hiền – hành thiện sự giúp đờiNguyện Bồ Tát Địa Tạng – độ chúng sanh vô tậnĐức từ bi lan tỏa trái tim conKhi nghỉ ngơi không lo âu sợ hãiThức dậy rồi nguyện sống hiểu và thương!
Chúng ta đều đã lên tàuThời gian không định biết về đâu,Ga cuối cuộc đời tất phải đếnBây giờ còn sống hay thương nhau…
Đừng gây thêm chuyện khổ đauGieo sầu chuốc oán về sau thêm buồnOan gia nghiệp báo theo luônTừ bi hỉ xả oán hờn bỏ xa.
Cộng nghiệp sinh chốn ta bàSinh già bịnh chết ai mà thoát đâu.Nương theo Phật pháp nhiệm mầuXả ly tham ái hồi đầu hết mê…
Chuyến tàu định mệnh đưa vềTây phương Cực Lạc là Quê Hương mình.
Người người tu với tượng hình.Mấy ai tu với Phật mình bên trong.Hơn thua màu áo nâu sòng.So đo chay mặn, đo lòng từ bi.
Vào chùa thấy Phật cười khì…Về nhà nóng giận, sân si đùng đùng…Vào chùa quỳ lạy tứ tung.Về nhà tâm tánh, tận cùng xấu xa.
Vào chùa cầu khấn thiết tha.Về nhà chửi mẹ, mắng cha nặng lời.Vào chùa miệng nói thảnh thơi.Về nhà lòng dạ, rối bời như tơ.
Vào chùa mặt giống như khờ.Về nhà gian ác, trẻ thơ không chừa.Vào chùa dạ dạ, thưa thưa.Về nhà văng tục, nói bừa, nói ngang.
Vào chùa quỳ lạy thắp nhang.Về nhà thì chẳng, ngó ngàng mẹ cha.Vào chùa vui vẻ thuận hoà.Về nhà bảo tố, phong ba nổi liền.
Vào chùa miệng niệm huyên thuyên.Về nhà mồm miệng, xỏ xiên đủ đường…
Nhắn người Phật Tử muôn phương !Tu là sửa đổi, theo gương Phật Đà.Chuyển dần những tánh xấu xa.Sống cho ngay thẳng, thật thà hiền lương.
Chuyện đời, việc đạo một đường…Vốn là không khác, hãy thường nghĩ suy.Người tu buông bỏ sân si.Quay về bổn tánh, từ bi thiện lành…!!!
Rộng gieo ơn nghĩa khắp nơi,Ði đâu cũng gặp được người mến ta.Oán thù nếu đã gây ra,Vô vàn nguy hiểm rình ta đường đời.
Bài số 20
Sống lâu phải khéo điều hòaTâm, sinh, vật lý khéo hòa bình anGiận nhiều có hại cho ganBuồn quá hại phổi nghĩ toan hại tỳĂn uống đừng để béo phìVui mừng quá lố tim thì dễ ngưngSợ quá hại thận đau lưngTâm an thân khỏe dững dưng với đờiNiệm Phật lòng dạ thảnh thơiKhông còn cố chấp sáng ngời đạo tâmVọng tưởng dấy khởi chớ lầmThường hằng quán chiếu Phật tầm đâu xaSáng soi phân biệt chánh tàHạnh tu buông xả đó là Lạc bangNiệm Phật cuộc sống an nhànPhải niệm cho đúng buộc ràng tháo tungNiệm Phật Sự Lý viên dungMới là chơn niệm vô cùng an vui.
Vui mà hiểu đạo mới vuiVui không hiểu đạo chôn vùi thế nhânTiền tài danh lợi cũng cầnĐể làm phương tiện nuôi thân kiếp ngườiChữ tài chữ đức ở đờiLàm sao sánh được đức người chân tuGiống vầng trăng sáng chân nhưSáng soi muôn vật mọi người bình anTừ bi trí tuệ muôn ngànXóa tan thù hận nhân gian, muôn loài.
Niệm Phật ta yên bìnhỞ mọi lúc mọi nơiThân trang nghiêm an tịnhThêm yêu quý cuộc đời…
Mỗi phút giây niệm PhậtMỗi giây phút bình yênMỗi ngày ta niệm PhậtMỗi ngày một an nhiên…
Niệm và thở hợp nhấtNhư Tâm ta và PhậtHướng lành các điều thiệnXa mọi sự nhiễu nhiên…
Cuộc sống thật vô thường ai biết được ngày mai. Do đó bạn hãy sống hết mình cho hiện tại, làm những việc mình thích, theo đuổi những ước mơ, hoài bão còn giang giở … Và đừng quên tận hượng trọn vẹn từng giây, từng phút cuốc sống đang ban tặng cho mình.
Thơ: Toàn Tâm Hòa
Ngồi nghe hạt bụi vô thườngchạm nhau trên những nẻo đường… lao xaohạt nào lỡ vướng ta đauhạt nào lấp lánh sắc màu phù hư!
Lẽ nào ta ngộ nhận ư!?mà sao ngồi đó trầm tư một mìnhvui buồn giữa cuộc nhân sinhcố an nhiên bước giữa nghìn chông chênh
Ngồi nhìn thế cuộc mông mênhthời gian bao cuộc nhớ quên, khóc cườita như đứa trẻ biếng lườiđang hồi mơ lại một thời đã xa!
giữ ta… mãi mãi là tabước đi trên cuộc trầm kha chân tìnhtrần gian hữu sắc, hữu hìnhchỉ mong hạnh phúc, an bình là vui!
Thơ: Nguyễn Hưng
Chiếc lá vàng rồi bay về viễn xứCõi nhân gian vốn dĩ rất vô thườngThì thân này đã mang phận lữ thứCó sá gì dấn bước chốn phong sương.
Bởi tất cả cũng chỉ là cát bụiSướng hay khổ cũng có khác gì đâuDẫu giàu sang bạc vàng như đỉnh núiThì mai đây vẫn một nấm đất bầu
Cứ an nhiên vì đời là cõi tạmThác là về nơi cội kiếp lai sinhHãy vui lên cho mỗi ngày rạng rỡCớ làm sao phải tự khổ chính mình.
Rồi nhẹ bước như ngoài kia mây gióSắc là không ta ngạo với đất trờiBao sân si một thoáng giây vứt bỏDù mai lìa hồn vẫn thấy thảnh thơi.
Thêm mỗi ngày ta cám ơn thượng đếSẽ trọn vui bởi thấu lẽ vô thườngĐêm vừa tàn phố trở mình thức giấcBình minh về nắng toả giữa ngàn hương.
Thơ: Phú Sĩ
Vô thường một cõi hư khôngTrầm luân một thuở bụi hồng nhân gianNguyện lòng thanh khiết mây ngànThảnh thơi trải rộng thênh thang ân tình
Dãi dầu một kiếp ba sinhNẻo đường lạc bước linh đinh nỗi sầuTình đời nợ trả cho nhauĐời vui ngắn ngủi với bao muộn phiền
Bốn mùa trời đất luân phiênChòng chành sóng nước lạc miền yêu thươngNhân sinh lắm nỗi đoạn trườngĐìu hiu gió lạnh nghiệp đường còn đây
Trời chiều bóng ngả về tâyTim côi gồng gánh đắng cay trăm bềLợi danh một thuở đê mêNghĩa tình một thuở não nề người ơi
Vô thường một cõi chơi vơiKẻ mong ra khỏi người chơi bước vàoCuộc đời còn lắm lao đaoHãy dành tốt đẹp ngọt ngào mà thôi.
Thơ: Ngạo Thiên
Cuộc đời cứ ngỡ giấc mơĐến khi nhìn lại, một đời phù vânTrần gian nơi chốn nợ nầnNợ tình nợ nghĩa, bao lần trả vaySanh ra tay trắng bàn tayĐến khi khuất bóng, chẳng thay đổi dờiNgỡ rằng đời giống trò chơiThắng thua thành bại, một thời đã quaBỗng nhiên ta gặp lại taChỉ là chiếc bóng, chiều tà thế gianĐời người hết hợp lại tanLợi danh quyền tước, hành trang vô thườngCuộc đời đừng mãi vấn vươngTrả về cho đất, đoạn trường bi ai.
Nếu đã là quá khứHãy tha thứ cho nhauTất cả những niềm đauHãy cho vào quên lãng
Niềm đau thời dĩ vãngLà vật cản đường đờiCuộc đời muốn thảnh thơiHãy xa rời quá khứ
Cuộc đời là phép thửTa phải tự đi quaKhông ai thay ta cảThành bại ở nơi ta
Hãy học cách vị thaĐau khổ sẽ rời xaYêu thương lấy tất cảHạnh phúc sẽ nở hoa.
Thơ: Ngạo Thiên
Cuộc đời như áng mây trôiNgàn năm nhân thế đắng môi lệ sầuĐời người sống được bao lâuTrăm năm rũ bóng huyệt sâu đợi chờ
Đời người như giấc ngủ mơBiệt ly không hẹn không chờ đợi aiSắc kia thắm đẹp cũng phaiCó ai giữ mãi tiền tài bền lâu
Đời người đi mãi về đâuVô thường chi phối âu sầu thế gianCuộc đời có hợp có tanHỏi đâu vĩnh cửu mộng vàng trăm năm
Quay về sống với chân tâmHãy như sen trắng giữa đầm ngát hươngCon người sống để yêu thươngMĩm cười hạnh phúc đoạn trường bi ai.
Thơ: Bách Tùng Vũ
Cõi hồng trần ngàn lần rơi lệKiếp luân hồi mặc kệ chúng sinhBao hương linh thác khóc đòi vềHồn não nề nhớ nhà da diết.
Dẫu đã biết Vô thường là thếChẳng có ai không thể ra điVẫn sầu bi trăm ngàn ai oánTiếc trần gian một thuở đam mê.
Ai rồi cũng sẽ về thiên cổDù giàu sang hay khổ một đờiNước mắt rơi khi hồn lìa xácChỉ còn là cát bụi hư vô.
Dù chết oan hay mồ vô chủSẽ luân hồi khi ngủ đã saySông Vong Xuyên chờ ngày trên bếnCầu Nại Hà dẫn đến đầu thai.
Hỏi trần gian có ai sống mãiAi chắc mình không trải tử sinhBao vong linh xa lìa cõi thếCó trở về thân xác nguyên trinh ?
Ai rồi cũng tử, sinh phải nhậnDẫu sang giàu hay phận vất vơTrăm đường tơ trở về một cõiVô Thường rồi…thoát khỏi… Sầu bi.
Thơ: Tùng Trần
Muốn hay không thì cuộc đời vẫn vậyCứ xuôi dần theo dòng chảy thời gianNgười cơ hàn hay là kẻ giàu sangKhi chết đi vẫn hai bàn tay trắng
Được ấm no đã là điều may mắnHãy giữ gìn đời bình lặng sóng yênCó những điều để tạo hoá tự nhiênĐừng gượng ép kẻo muộn phiền vây lấy
Đáng hay không vì xa hoa bóng bẩyRồi tự mình xô đẩy dưới vực sâuNếu như tâm chẳng muốn vướng ưu sầuThì chớ nên cưỡng cầu trong mê muội
Biết ăn năn và nhận ra lầm lỗiNhớ dặn lòng phải sửa đổi bản thânDẫu vật chất thì ai sống cũng cầnNhưng đừng để chữ tình thân rạn nức
Chuyện tử sanh mãi luôn là định luậtĐời vô thường sự thật chẳng thể thayLà con người thì ai cũng như aiĐến cuối cùng cũng phải về cát bụi.
Thông báo chính thức: Giadinh360 (thuộc WebsiteViet) không hợp tác với bất kỳ ai để bán giao diện WordPress và cũng không bán ở bất kỳ kênh nào ngoại trừ Facebook và zalo chính thức.
Chúng tôi chỉ support cho những khách hàng mua source code chính chủ. Tiền nào của nấy, khách hàng cân nhắc không nên ham rẻ để mua phải source code không rõ nguồn gốc và không có support về sau! Xin cám ơn!
Thơ Triết Lý Về Dại Khôn
Thế sự đua nhau nói dại khôn
Biết ai là dại biết ai khôn ?
Khôn nghề cờ bạc là khôn dại
Dại chốn văn chương ấy dại khôn
Này kẻ nên khôn đều có dại
Làm người có dại mới nên khôn
Cái khôn ai cũng khôn là thế
Mới biết trần gian kẻ dại khôn
Bài thơ Đường này rất độc đáo là vần của bài thơ chỉ một từ “khôn”. Đó là dụng ý của tác giả mà rất hay về ý nghĩa triết lý chuyện dại khôn trên đời. Tác giả Trần Tế Xương đã gói gọn trong tám câu thơ rất dễ hiểu về quan niệm dại khôn thế nào cho đúng và phải biết mình, biết người. Cần nhớ rằng, không thể chỉ biết mình khôn, còn người ta dại và ngược lại, không để mình cứ khôn mãi, còn người ta thì dại hoài! Đồng thời mọi người phải biết đối nhân xử thế dại khôn cho hợp lý mới xứng đáng là người biết dại khôn. Điều này không phải dễ! Không phải ai cũng làm được! Phải chú ý rút kinh nghiệm và chịu khó học hỏi trong thực tế cuộc sống mới có thể vận dụng dại khôn thành công.
(Nguyễn Hồng Trân sưu tầm & giới thiệu )
Tác giả: Nguyễn Bỉnh Khiêm
Chớ dại ngu si, chớ quá khôn
Khôn được ích mình đừng để dại
Dại thì giữ phận, chớ tranh khôn
Khôn mà hiểm độc là khôn dại
Dại ấy hiền lành, ấy dại khôn
Chớ cậy mình khôn cười kẻ dại
Gặp thời dại cũng hoá nên khôn .
Và xin giới thiệu bài: Luận về Dại – Khôn
Tôi đã từng đọc đâu đó câu nói: “cái khôn của con người không phải tính bằng việc hơn thua bao nhiêu tuổi mà nó nhìn xoáy vào chiều sâu cảm nhận của mỗi người, cách nhìn sự việc và xử sự nơi cuộc sống. Có những kẻ sống gần trăm năm mà tưởng chừng như đã chết từ thuở lọt lòng”. Tôi không nhớ chính xác câu châm ngôn này nhưng quả thật nó ám ảnh tôi rất nhiều. Vì tôi cho rằng bất cứ ai cũng không muốn mình trở thành người dại. Nhưng để biết thế nào là “khôn” thì chẳng dễ dàng gì. Và sự ám ảnh trên không phải vì muốn thể hiện mình … “khôn” mà cốt chỉ cố tránh sao cho đừng có “dại” nghĩa là lại lấp lửng ở cái khoản “dại và khôn” .
Cái khôn nản hơn là …khôn dại, khôn vặt .
Nguyễn Công Trứ có mấy câu thơ:
Thế sự đua nhau nói dại khôn
Biết ai là dại biết ai khôn
…………………………
Mấy kẻ quá khôn thường giả dại
Mấy người còn dại cứ làm khôn.
Triết Lí Nhân Sinh Của Nguyễn Bỉnh Khiêm Trong Bài Thơ Nhàn
Nguyễn Bỉnh Khiêm (1491 – 1585) sống gần trọn một thế kỉ đầy biến động của chế độ phong kiến Việt Nam: Lê – Mạc xưng hùng, Trịnh – Nguyễn phân tranh. Trong những chấn động làm rạn nứt những quan hệ nền tảng của chế độ phong kiến, ông vừa vạch trần những thế lực đen tối làm đảo lộn cuộc sống nhân dân , vừa bảo vệ trung thành cho những giá trị đạo lí tốt đẹp qua những bài thơ giàu chất triết lí về nhân tình thế thái, bằng thái độ thâm trầm của bậc đại nho. Nhàn là bài thơ Nôm nổi tiếng của nhà thơ nêu lên quan niệm sống của một bậc ẩn sĩ thanh cao, vượt ra cái tầm thường xấu xa của cuộc sống bon chen vì danh lợi.
Nhà thơ đã nhiều lần đứng trên lập trường đạo đức nho giáo để bộc lộ quan niệm sống của mình. Những suy ngẫm ấy gắn kết với quan niệm đạo lí của nhân dân, thể hiện một nhân sinh quan lành mạnh giữa thế cuộc đảo điên. Nhàn là cách xử thế quen thuộc của nhà nho trước thực tại, lánh đời thoát tục, tìm vui trong thiên nhiên cây cỏ, giữ mình trong sạch. Hành trình hưởng nhàn của Nguyễn Bỉnh Khiêm nằm trong qui luật ấy, tìm về với nhân dân, đối lập với bọn người tầm thường bằng cách nói ngụ ý vừa ngông ngạo, vừa thâm thúy.
Cuộc sống nhàn tản hiện lên với bao điều thú vị :
Ngay trước mắt người đọc sẽ hiện lên một Nguyễn Bỉnh Khiêm thật dân dã trong cái bận rộn giống như một lão nông thực thụ. Nhưng đó là cả một cách chọn lựa thú hưởng nhàn cao quí của nhà nho tìm về cuộc sống “ngư, tiều, canh, mục” như một cách đối lập dứt khoát với các loại vui thú khác, nhằm khẳng định ý nghĩa thanh cao tuyệt đối từ cuộc sống đậm chất dân quê này! Dáng vẻ thơ thẩn được phác hoạ trong câu thơ thật độc đáo, mang lại vẻ ung dung bình thản của nhà thơ trong cuộc sống nhàn tản thật sự. Thực ra, sự hiện diện của mai, cuốc,cần câu chỉ là một cách tô điểm cho cái thơ thẩn khác đời của nhà thơ mà thôi. Những vật dụng lao động quen thuộc của người bình dân trở thành hiện thân của cuộc sống không vướng bận lo toan tục lụy. Đàng sau những liệt kê của nhà thơ, ta nhận ra những suy nghĩ của ông không tách rời quan điểm thân dân của một con người chọn cuộc đời ẩn sĩ làm lẽ sống của riêng mình. Trạng Trình đã nhìn thấy từ cuộc sống của nhân dân chứa đựng những vẻ đẹp cao cả, một triết lí nhân sinh vững bền
Đó cũng là cơ sở giúp nhà thơ khẳng định một thái độ sống khác người đầy bản lĩnh:
Hai câu thực là một cách phân biệt rõ ràng giữa nhà thơ với những ai , những vui thú nào về ranh giới nhận thức cũng như chỗ đứng giữa cuộc đời. Phép đối cực chuẩn đã tạo thành hai đối cực : một bên là nhà thơ xưng một cách ngạo nghễ, một bên là ; một bên là của Ta, một bên là của người ; một với một chốn lao xao . Đằng sau những đối cực ấy là những ngụ ý tạo thành phản đề khẳng định cho thái độ sống của Nguyễn Bỉnh Khiêm. Bản thân nhà thơ nhiều lần đã định nghĩa bằng cách nói ngược này. Bởi vì người đời lấy lẽ dại – khôn để tính toán, tranh giành thiệt hơn, cho nên thực chất dại – khôn là thói thực dụng ích kỷ làm tầm thường con người, cuốn con người vào dục vọng thấp hèn. Mượn cách nói ấy, nhà thơ chứng tỏ được một chỗ đứng cao hơn và đối lập với bọn người mờ mắt vì bụi phù hoa giữa chốn lao xao . Nguyễn Bỉnh Khiêm cũng chủ động trong việc tìm nơi vắng vẻ – không vướng bụi trần. Nhưng không giống lối nói ngược của Khuất Nguyên thuở xưa ” Người đời tỉnh cả, một mình ta say ” đầy u uất, Trạng Trình đã cười cợt vào thói đời bằng cái nhếch môi lặng lẽ mà sâu cay, phê phán vào cả một xã hội chạy theo danh lợi, bằng tư thế của một bậc chính nhân quân tử không bận tâm những trò khôn – dại . Cũng vì thế, nhà thơ mới cảm nhận được tất cả vẻ đẹp của cuộc sống nhàn tản :
Khác hẳn với lối hưởng thụ vật chất đắm mình trong bả vinh hoa, Nguyễn Bỉnh Khiêm đã thụ hưởng những ưu đãi của một thiên nhiên hào phóng bằng một tấm lòng hoà hợp với tự nhiên. Tận hưởng lộc từ thiên nhiên bốn mùa Xuân – Hạ – Thu – Đông, nhà thơ cũng được hấp thụ tinh khí đất trời để gột rửa bao lo toan vướng bận riêng tư . Cuộc sống ấy mang dấu ấn lánh đời thoát tục, tiêu biểu cho quan niệm ” độc thiện kỳ thân ” của các nhà nho . đồng thời có nét gần gũi với triết lí ” vô vi ” của đạo Lão, ” thoát tục ” của đạo Phật. Nhưng gạt sang một bên những triết lí siêu hình, ta nhận ra con người nghệ sĩ đích thực của Nguyễn Bỉnh Khiêm, hoà hợp với tự nhiên một cách sang trọng bằng tất cả cái hồn nhiên trong sạch của lòng mình . Không những thế, những hình ảnh măng trúc, giá, hồ sen còn mang ý nghĩa biểu tượng gắn kết với phẩm chất thanh cao của người quân tử, sống không hổ thẹn với lòng mình. Hoà hợp với thiên nhiên là một Tuyết Giang phu tử đang sống đúng với thiên lương của mình. Quan niệm về chữ của nhà thơ được phát triển trọn vẹn bằng sự khẳng định :
Mượn điển tích một cách rất tự nhiên, Nguyễn Bỉnh Khiêm đã nói lên thái độ sống dứt khoát đoạn tuyệt với công danh phú quý. Quan niệm ấy vốn dĩ gắn với đạo Lão – Trang, có phần yếm thế tiêu cực, nhưng đặt trong thời đại nhà thơ đang sống lại bộc lộ ý nghĩa tích cực. Cuộc sống của những kẻ chạy theo công danh phú quý vốn dĩ ông căm ghét và lên án trong rất nhiều bài thơ về nhân tình thế thái của mình :
Phú quý đi với chức quyền đối với Nguyễn Bỉnh Khiêm chỉ là cuộc sống của bọn người bạc ác thủ đoạn, giẫm đạp lên nhau mà sống. Bọn chúng là bầy chuột lớn gây hại nhân dân mà ông vô cùng căm ghét và lên án trong bài thơ () của mình. Bởi thế, có thể hiểu thái độ nhìn xem phú quý tựa chiêm bao cũng là cách nhà thơ chọn lựa con đường sống gần gũi, chia sẻ với nhân dân. Cuộc sống đạm bạc mà thanh cao của người bình dân đáng quý đáng trọng vì đem lại sự thanh thản cũng như giữ cho nhân cách không bị hoen ố vẩn đục trong xã hội chạy theo thế lực kim tiền. Cội nguồn triết lí của Nguyễn Bỉnh Khiêm gắn liền với quan niệm sống lành vững tốt đẹp của nhân dân.
Bài thơ Nhàn bao quát toàn bộ triết trí, tình cảm, trí tuệ của Nguyễn Bỉnh Khiêm, bộc lộ trọn vẹn một nhân cách của bậc đại ẩn tìm về với thiên nhiên, với cuộc sống của nhân dân để đối lập một cách triệt để với cả một xã hội phong kiến trên con đường suy vi thối nát. Bài thơ là kinh nghiệm sống, bản lĩnh cứng cỏi của một con người chân chính./.
Cô Huỳnh Thị Thanh Xuân giới thiệu
Tuyển Chọn Những Câu Thơ Hay Về Phật Giáo
Danh tiếng, tiền tài, tình yêu, vụ lợi
Dệt nên thiên thu hoài vọng cuộc đời
Nhưng cũng làm ta đau đớn tả tơi
Chua sót ,đắng cay , đoạ đày ,khổ luỵ
Nhất tâm niệm Phật tâm thanh tịnh
Nhất tâm niệm Phật nhất tâm thinh
Một câu niệm Phật nghiệp sạch trong
Thần thức nhẹ nhàn về cõi tịnh
Một câu niệm Phật không phiền não
Xoá tan tăm tối của ba đường
Hết lòng niệm Phật, hằng niệm Phật
Lòng an phước đến chẳng mong cầu
Trường hàng, trùng tụng, kinh cô khởi
Thí dụ, nhân duyên, giữ tự thuyết
Bổn sanh, bổn sự, vị tằng hữu
Phương quản, luận nghị, cập ký sự
Có khi nhẫn để yêu thương
Có khi nhẫn để tìm đường lo toan
Co khi nhẫn để vẹn toàn
Có khi nhẫn để tránh tàn sát nhau.
Ma ma, phật phật bởi do ta
Phật Phật, ma ma bởi chánh tà
Giác là phật, mê là ma đó vậy
Chơn tâm là phật, vọng là ma
Tha thứ cho nhau mọi lỗi lầm
Để tâm tình đạo nẩy mầm sinh
Mở vòng tay lớn và đạo pháp
Dìu dắt nhau tu suốt hành trình
Biết rằng nhân loại sống vì tiền
Có tiền nhân loại mới bình yên
Đồng tiền là phương tiện để sống
Nhưng chớ vì tiền hoá đảo điên .
Bạc ác chi mi rứa lắm tiền
Mi làm nhân loại hoá ra điên
Mi xô nhân nghĩa vào vực thẩm
Mi biến lòng người trắng hoá đen.
Đã bước chân vào cổng chùa rồi
Bao nhiêu toan tính hãy buông lơi
Để tâm thanh tịnh thân thơ thới
Nét mặt tươi vui nở nụ cười .
Die Seele des Mönchs schwelgte im reinen Reich
Màu thời gian trong màu áo cà sa
Quên mộng huyễn Ta Bà
Tìm thấy Pháp thâm diệu vi diệu
quên đi một tình yêu
Để tôi tìm đường cứu người
Tình ta dẫu đẹp ngày mai đau thương
Đâu là điểm lưu luyến cho một tình yêu nhỏ?
Người cưỡi ngựa, người cưỡi la
Tiếc quá sao thua kém người khác
Khi tôi quay lại, tôi chợt thấy một chiếc xe đẩy hàng
Tất cả những gì tôi biết là tôi tốt hơn những người khác
Đảo non kinh nghiệm đã không đạt được đại đạo
Không có nhiều vấn đề
Cây bồ đề khó ra hoa
Bến bờ giác ngộ xa vời vợi
Trận đấu như mây tan
Đời người là một đời yêu
Sống gần nhau chẳng thể xa
Nói lời tạm biệt với đau khổ của hàng ngàn năm
Ai lạc loài như thuyền không bến?
ai lạc lối nếu không có tình yêu
người cảm thấy rất lạc lõng
Mộng đời chờ hương giải thoát
Vì vậy, đây là
Con mắt của Đức Thế Tôn thấy xa ngàn dặm
Tâm đức Thế Tôn như biển xanh thẳm
Bàn tay dịu dàng thắp đuốc trong đêm khuya
Đưa chúng sinh đến bến bờ giải thoát
Cập nhật thông tin chi tiết về những bài thơ Phật giáo hay nhất đầy triết lý nhân sinh trên website Kovit.edu.vn. Hi vọng nội dung bài viết phù hợp với nhu cầu của bạn. Chúng tôi sẽ cập nhật nội dung thường xuyên để cung cấp thông tin nhanh và chính xác nhất đến quý vị. Chúc bạn ngày mới tốt lành!
bài chuyển hướng
Tuyển tập những bài thơ hay về Phật pháp để bình tâm an lạc
Những bài thơ ngắn hay về Sapa Tuyển chọn
